Cậu ấy bật đèn lên, thấy sắc mặt Tống Tiểu Tư tái nhợt, môi nứt nẻ, trán lấm tấm mồ hôi lạnh, thì cậu ấy sợ đến mức nhanh chóng mặc quần áo xuống giường, sau đó thay quần áo cho Tống Tiểu Tư rồi nói: “Anh sẽ đưa em đến bệnh viện.”
Tống Tiểu Tư chịu không nổi đau đớn, sắp khóc: “Bệnh viện xa lắm, đi tìm Lạc Lạc, đau quá, đau quá...”
Hàn Chí Viễn nhìn thấy cô ấy khóc, sợ đến mất trí: “Được rồi được rồi, đi tìm Lạc Lạc.”
“Bốp bốp bốp—em gái, em gái, cứu mạng!”
Hoắc Tư Tiêu ngủ không sâu nên lần đầu tiên Hàn Chí Viễn gõ cửa bốp bốp đã tỉnh dậy.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây