Bà ngoại Vương nở nụ cười thương nghiệp cũng khen lại: “Bà cũng như thế, mái tóc bạc trước kia đã đen nhánh không ít, làn da cũng không nhiều nếp nhăn lắm, thoạt nhìn trẻ hơn ít nhất mười tuổi.”
Bà nội Tống khiêm tốn nói: “Đâu có đâu có.”
Thấy đồ ăn sắp nguội lạnh, Tống Lạc Anh lên tiếng nói: “Bà nội, bà ngoại, ăn cơm trước, thời tiết này rất lạnh, đồ ăn sắp nguội lạnh rồi.”
Bà ngoại Vương dùng tay phải xua tay: “Bà ăn cơm ở căn tin rồi, mọi người cứ ăn đi, đặc biệt là cháu đó, ăn nhiều một chút.”
Trong ba tháng mang thai, Tống Lạc Anh không có hứng thú ăn uống, qua ba tháng mới tốt hơn, một bữa cơm ăn được mấy bát.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây