Mặt Quách Ngọc Anh tái nhợt, tim như rơi xuống đáy vực, bà ta hoảng sợ nhìn anh cả Hoắc: “Ông nó à, tôi nói nhầm, tôi không cố ý, ông đừng tức giận được không?”
Anh cả Hoắc hất tay Quách Ngọc Anh ra, chỉ nói hai chữ: “Ly hôn.”
Quách Ngọc Anh nhìn thấy ông ấy như vậy, bà ta biết lần này ông ấy nghiêm túc, bà tavừa khóc vừa gào: “Họ Hoắc kia, rốt cuộc tôi làm gì có lỗi với ôngi ông mà ông lại đối xử với tôi như vậy? Tôi đã hy sinh cho cái nhà này còn chưa đủ nhiều sao? Tại sao lại đối xử với tôi như vậy? Hu hu hu…trời ơi... Mẹ kiếp, có phải ông có người khác ở bên ngoài không?”
Bây giờ anh cả Hoắc thậm chí còn không muốn nói chuyện với bà ta, nếu không chịu ly hôn thì ly thân.
Ông ấy vào phòng dọn dẹp vài bộ quần áo cho vào thùng gỗ rồi xách đi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây