Ông nội Hoắc hừ một tiếng, không xem nhà con cả là vấn đề: “Tài sản của ba đều là được nhà nước tặng khi còn trẻ. Nếu bọn nó có bản lĩnh thì có thể tự mình kiếm, nhắm vào đồ của ba cũng vô ích thôi. Đồ của ba, ba muốn cho ai thì cho.”
Có tiền trong tay, ông ấy rất cứng rắn.
Hạ Lan Hương không ngờ con dâu của mình lại giỏi như vậy, cười vui đến mức thêm vài nếp nhăn: “Cảm ơn ba.”
Khi chị dâu cả Hoắc biết được ông cụ đã cho Tống Lạc Anh căn tứ hợp viện trị giá ba vạn thì vẻ mặt bà ấy méo mó vì tức giận, mạch máu trên thái dương không ngừng giật giật.
Bà ta không thể nuốt nổi cơn tức này được, lập tức lao tới chỗ Hạ Lan Hương, giọng điệu oán trách nói: “Vợ thằng ba, thím giỏi thật đấy! Để con dâu quê mùa của mình cầm đầu chạy đến chỗ ba lấy đồ.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây