Mắng hồi lâu như vậy, miệng có chút khô khan, trong túi lưới vừa hay có một quả táo, ông ấy lấy ra một cái, lau trên quần áo đang định nhét vào miệng ăn, thì bị Hạ Lan Hương giật lấy: “Đây không phải cho ông ăn?”
Hoắc Nhậm ngơ ngác: “Không cho tôi ăn, sao bà lại mang tới đây làm gì?”
Hạ Lan Hương liếc ông ấy một cái: “Đây là cho Lạc Lạc ăn, ông không phải có người quen ở Sở giao thông vận tải sao?”
Đem cái này đóng gói đặt lên xe, vài ngày là có thể đến, gửi bưu điện quá chậm, trái cây rất dễ hư hỏng.
Hoắc Nhậm: “...”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây