Hoắc Tư Tiêu nói chuyện Tống Lạc Anh dính nước bọt cho cô biết.
Tống Lạc Anh nghe xong, dại ra vài giây, sau đó liều chết không thừa nhận: “Không có khả năng, chắc chắn em sẽ không làm như vậy, anh lừa em!”
Đáy mắt Hoắc Tư Tiêu xẹt qua một tia trêu tức: “Sư phụ và bà ngoại đều thấy.”
Tống Lạc Anh à một tiếng, dùng chăn che mặt mình, cô không còn mặt mũi để gặp người.
Hoắc Tư Tiêu cười kéo chăn ra: “Có thể thông cảm, không ai chê cười em.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây