Sau một giờ nữa, cửa phòng giải phẫu rốt cục cũng mở ra.
Hoàng Anh run rẩy hỏi: “Người còn sống không?”
Đứa bé không có đồ mặc nên Tống Lạc Anh không ôm ra: “Người lớn và đứa nhỏ đều bình an, nhà của mọi người rất xa à? Nếu không xa thì hãy quay về lấy quần áo của trẻ nhỏ đi.”
Hoàng Anh vỗ đùi: “Ai u, lúc đó tôi vội quá, tôi quên mất, không xa, không xa, đi một tiếng là tới, tôi sẽ trở lại liền.”
Chạy được vài bước, bà ta lại quay về: “Bác sĩ, cô ấy sinh con gái hay trai vậy?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây