Trần Kiến Quân nhìn dáng vẻ như bị ám ảnh bởi tiền bạc này của chị dâu Lý mà cảm thấy hơi buồn cười: “Sau này đừng bốc đồng như vậy. Lần trước là cô may mắn, nhưng lần sau sẽ không may mắn như vậy đâu.”
Chị dâu Lý hứ một tiếng: “Cậu cho rằng trên đường có nhiều gián điệp như vậy à.”
Ở bên kia, tâm trạng của chị dâu Lưu cũng giống vậy, rốt cuộc thì một trăm tệ cũng không phải số tiền nhỏ.
Buổi tối chủ nhật, Tống Lạc Anh đi dưới ánh trăng đi về hướng nhà vệ sinh.
Đột nhìn cô nhìn thấy có hai cái bóng lóe lên ở trước mặt, cô không muốn tọc mạch nhưng đôi tai thính của cô lại nghe thấy có người nhắc đến tên mình.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây