Phi Hổ nhanh chóng nhảy ra xa cách anh một mét, sau đó một tiếng vút vang lên đã thấy nó nhanh chóng bỏ chạy.
Hàn Chí Viễn nhìn cảnh tượng này mà mắt chữ A mồm chữ O: “Không phải rắn sợ chó sao? Đây, đây là chuyện gì vậy?”
Hoắc Tư Tiêu cảm thấy Phi Hổ thật sự cần phải được dạy dỗ một chút: “Ai biết được là chuyện gì, mấy ngày nay phái người chú ý đến Ngô Quân.”
Hàn Chí Viễn nghiêm túc gật đầu: “Rõ…”
Bàn xong công việc, Hoắc Tư Tiêu vào nhà đem chuyện về con rắn ngoài sân nói cho Tống Lạc Anh nghe, cô a một tiếng nói: “Đó là Tiểu Thanh, nó cũng là một thành viên trong gia đình chúng ta.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây