Hoắc Tư Tiêu dùng cằm cọ cọ vào cổ Tống Lạc Anh, khàn giọng nói: “Em là vợ anh, anh không lo lắng cho em, thì lo cho ai.”
Người thời đại này rất bảo thủ, nhìn thấy hai người ôm chặt nhau thì xấu hổ đỏ mặt, nhưng cũng không nói gì.
Những ngày gần đây trải qua quá nhiều chuyện, mọi người đều rất thấu hiểu.
Tống Tiểu Tư cũng muốn tiến lên ôm Tống Lạc Anh, nhưng Hoắc Tư Tiêu mãi không buông tay, cô ấy đứng bên cạnh sốt ruột không chịu được: “Sao còn chưa buông ra?”
Tám đứa trẻ bình an trở về, ba mẹ của chúng biết Tống Lạc Anh đã cứu con mình, cùng nhau đến trước mặt cô, cúi đầu thật sâu: “Anh hùng, cảm ơn cô! Lần này nếu không có cô, chắc chắn bọn trẻ sẽ gặp nguy hiểm, cảm ơn!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây