Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Lưu Quế Chi chưa đến mức gọi là một đại mỹ nhân gì đó, nhưng trong cái thôn làng này cô trông khá là ưa nhìn, càng nhìn càng nén lòng mà nhìn lần hai. Cô không vai rộng eo thô giống như những người phụ nữ khác, ngược lại tay chân rất mảnh khảnh. Mặc dù cô đã sinh ba đứa con nhưng vẫn có cái eo nhỏ, nhỏ như có thể đưa tay nhéo vào ban đêm.
Trong lòng Cố Vệ Đông khẽ rung động.
Khi ấy Trần Hữu Phúc nói này kia anh ta sẽ lên đường để tham gia học đào tạo gì đó khoảng bảy tám ngày, nói cách khác trong bảy tám ngày này Cố Vệ Đông sẽ không về.
Anh đỏ bừng mặt, cười nói: “Trong hai ngày này để mấy đứa trẻ nghỉ ngơi sớm hơn một chút, anh phải nghỉ ngơi tử tế để ngày kia lên đường đến thành phố.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây