Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Sáng sớm hôm sau là ngày mọi người đi thăm viếng người thân, Lưu Quế Chi cũng muốn về nhà mẹ đẻ, bởi vì Ninh Tuệ Nguyệt còn phải đi thăm Tuệ Tâm Tuệ, Như nên cuối cùng quyết định Cố Thắng Thiên đưa Lưu Quế Chi về nhà mẹ đẻ, Phúc Bảo đưa Ninh Tuệ Nguyệt đi thăm Tuệ Tâm, Tuệ Như. Đúng lúc thôn bên cạnh có xe bò có thể đi nhờ đến chỗ Tuệ Tâm.
Mấy năm nay, cứ mỗi hai năm Phúc Bảo sẽ đến thăm hai người Tuệ Tâm, Tuệ Như, cho nên cũng không hề xa lạ, mấy năm nay hai người kia sống cũng rất tốt. Tuệ Tâm nuôi heo, nuôi đến trong nhà thành số một số hai trong thôn. Còn Tuệ Như thì dựa vào bản lĩnh biết nắn xương nên mở một tiệm nhỏ chuyên xem xương cốt cho người ta, cuộc sống cũng càng ngày càng tốt lên.
Mẹ con hai người chuẩn bị mấy túi lớn đặc sản thủ đô, đến tìm Tuệ Tâm trước. Lúc Tuệ Tâm nhìn thấy hai người đến đương nhiên rất vui vẻ, nghe nói Phúc Bảo tìm lại được mẹ ruột rồi cũng rất mừng cho cô, sau đó ba người cùng kéo nhau đến chỗ Tuệ Như, mọi người ở nhà Tuệ Như ăn cơm.
Trong bữa cơm, Tuệ Như nhớ tới những lời năm đó am chủ nói: “Am chủ nói, Phúc Bảo là người có phúc phần, cho nên mới đặt tên là Phúc Bảo, bây giờ xem ra quả nhiên đúng là như vậy.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây