Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Sau bữa trưa mọi người đều đi qua chỗ Miêu Tú Cúc, qua đến mới biết trong phòng Miêu Tú Cúc đã chật ních người, không còn chỗ chen chân.
Hai nhân khẩu nhà Thẩm Hồng Anh cũng đi qua đó, nhìn thấy đám người Phúc Bảo thì ngại ngùng chào hỏi.
Bây giờ chi thứ hai và thứ tư sống sung sướng, tuy nhà bà ấy cũng không kém lắm, nhưng chung quy vẫn thua người ta nhiều, mỗi khi bà ấy nhớ tới chuyện của Phúc Bảo thì trong lòng vẫn cảm thấy không được tự nhiên nên rất yên tĩnh, không dám nổi bậc.
Còn Lưu Chiêu Đệ thì bĩu môi thở dài, nên làm gì thì làm cái đó, mỗi người nấy khác so đo cũng chẳng được gì, thế gì so đo làm gì chứ? Có bánh bột ngô thì ăn bánh bột ngô, như vậy đã hài lòng rồi!
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây