Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Lưu Quế Chi ra bên ngoài nhìn quanh, chỉ thấy mấy người đàn ông đã nói chuyện được một lúc rồi, Miêu Tú Cúc cùng Cố Đại Dũng phải rời khỏi. Mấy người đàn ông bên kia đều uống hơi nhiều, chỉ có Tiêu Định Khôn và Hoắc Cẩm Trạch không uống được bao nhiêu. Tửu lượng Tiêu Định Khôn khá tốt, uống vào cũng không sao. Hoắc Cẩm Trạch thì cũng không có mấy cái chí khí gì đó nên anh ta không uống, người khác cũng không tiện bắt ép. Lúc này Tiêu Định Khôn lập tức nói muốn đưa Miêu Tú Cúc.
Miêu Tú Cúc cười lớn nói: “Đưa gì chứ, đoạn đường ngắn thế này bà tự đi về được.”
Tiêu Định Khôn kiên trì: “Bà nội, trời quá tối, đường cũng khó đi. Cháu vẫn nên đưa bà đi về thì hơn.”
Lưu Quế Chi thấy vậy, trong lòng đương nhiên hài lòng: “Vẫn là Định Khôn suy nghĩ chu đáo. Nông dân như chúng ta, bình thường đúng là không chu đáo như cháu được.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây