Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Phúc Bảo vội vàng nói: “Không sao, tôi ngồi cùng anh một lúc. Đợi anh ổn rồi, tôi sẽ đưa anh về.”
Anh ta đã như thế này rồi, sao cô có thể bỏ mặc được? Nếu thật sự xảy ra chuyện thì chưa bàn tới chuyện là lỗi của ai, lương tâm của cô sẽ không yên. Hoắc Cẩm Trạch im lặng ngồi trên ghế dài, không nói gì nữa.
Phúc Bảo không thân với Hoắc Cẩm Trạch nên hơi xấu hổ, nhưng cũng có chút lo lắng. Cô đành ngồi im tại chỗ.
Gió khá mạnh nên gương mặt của cô bị gió thổi đỏ bừng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây