Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Lúc này Tiêu Định Khôn đặt cái bình tráng men lên bàn trà, ngước mắt nhìn cô: “Sao em lại qua đây giờ này?”
Giọng nói rất nhẹ, nghe có vẻ khàn khàn. Trong đôi ngươi anh ẩn đựng thâm ý, khát vọng, bất ngờ, hay là... Điều gì nữa?
Cổ họng Phúc Bảo thấy hơi khô, vội hỏi: “Em đến là vì có chuyện muốn nói với anh.”
Lúc nói như vậy, ánh mắt cô vô thức hạ xuống. Từ góc độ này, vừa khéo cô thấy được một giọt nước nhỏ xuống từ đầu mũi anh, trượt theo ngũ quan góc cạnh rõ ràng của anh, lướt qua cái cằm cứng rắn, qua cả hầu kết đặc trưng của người đàn ông.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây