Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Sau khi ăn cơm xong, Vu Kính Diệu còn phải về lại trường học của mình. Cậu bé là học sinh trường nội trú, bình thường đi ra cũng phải dành thời gian xin nghỉ, chỉ có cuối tuần mới được về nhà của mình.
Ngờ đâu, sau khi tạm biệt Phúc Bảo, cậu vừa mới ra khỏi cửa Đông trường học đã thấy một bóng người quen thuộc.
Khi nhìn thấy bóng người đó, cậu lập tức nhướng mày, tay như vô thức nắm chặt lại.
Tuy nhiên, sau khi siết chặt tay, cậu lại thấy hình như không đúng. Nghe ý trong lời chị gái thì bây giờ hai nhà đã hòa bình hữu hảo rồi, vậy cậu và Cố Thắng Thiên cũng không còn thù hằn gì nữa. Có phải hiềm khích lúc xưa nên được tiêu đi không?
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây