Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Tiêu Định Khôn hít một hơi thật sâu, thoáng siết tay buộc mình bình tĩnh lại.
Mấy ngày nay vẫn luôn chờ cô mà không thấy người, trong lòng lại sinh ra lo được lo mất, vậy nên vừa gặp nhau, nghe cô nói vậy khiến tim anh đau nhói, hoảng hốt không hiểu ra sao.
Anh cúi đầu nhìn cô gái nhỏ xinh xắn trước mắt, thương tiếc nâng cổ tay cô lên, khàn giọng nói: “Không có gì, chỉ là nghe em nói thế trong lòng anh không thoải mái, phản ứng thái quá.”
Phúc Bảo buồn bực: “Thì em cũng chỉ đùa lại anh thôi mà.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây