Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Vốn dĩ, trong mắt ông cụ Vu chỉ có Phúc Bảo, nhưng khi nghe xong lời này mới nhìn đến người nhà họ Cố. Mặc dù ông cụ đã già, hồ đồ rồi nhưng vào những lúc quan trọng thì cảm giác vẫn rất nhạy bén. Rất nhanh, ông cụ nhìn vào Miêu Tú Cúc.
Tinh thần này, tư thế này, chắc chắn phải là người đứng đầu gia đình rồi.
Nhưng ông cụ Vu lại bước đến, nhiệt tình bắt tay của Cố Đại Dũng: “Ông chính là ông cụ Cố sao? Đồng chí Cố, chào ông, chào ông! Ông đi một chuyến đến đây chắc cũng mệt rồi, mau vào bên trong ngồi đi, mau mau vào nghỉ ngơi!”
Ông cụ Vu nhiệt tình giống như đang an ủi cựu chiến binh trước đây, vô cùng niềm nở với Cố Đại Dũng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây