Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Cô gái thanh thuần dịu dàng cười với anh, cười đến mức có thể so sánh với hoa sen trắng trên núi tuyết. Cô vẫy tay nói tạm biệt với anh, từng bước đi xa.
Anh đứng ở đó muốn gọi cô lại nhưng cô chỉ một đi mà không trở về. Từng bước đi của cô dường như đều đẹp lên trái tim anh.
Từ lúc sinh ra Tiêu Định Khôn đã biết mình không giống người khác, anh sẽ mơ hồ cảm giác được vài chuyện, có trực giác nhạy bén hơn người bình thường. Những cái này khiến anh không giống những đứa trẻ bình thường, từ lúc còn nhỏ đã có được suy nghĩ thành thục và năng lưc tư duy logic.
Một năm đó anh mười ba tuổi, tâm huyết sục sôi muốn thay chị gái Tiêu Sở Tĩnh của mình xuống nông thôn.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây