Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Phúc Bảo càng cười to hơn, tiêng cười trong trẻo vui sướng, cô nghiêng đầu nhìn anh: “Anh Định Khôn, hóa ra anh thích ăn dấm như vậy. Em còn cho rằng…”
Tiêu Định Khôn vuốt cổ tay cô: “Em cho rằng cái gì chứ?”
Phúc Bảo muốn nói là cô cho rằng anh sẽ không quan tâm những cái này. Nhưng nghĩ lại thì vẫn không nói ra, cười nói: “Dù sao thì cũng không giống như em nghĩ.”
Hai tay Tiêu Định Khôn nắm chặt tay cô, ép buộc cô đối mặt với mình: “Em nghĩ rằng anh là kiểu người gì?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây