Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Mấy năm nay, trái tim cô có chốn về, đứa trẻ bị vứt bỏ có được một gia đình, cô chiếm được khát vọng trong mộng.
Bọn họ đối với mình tốt như vậy, thương mình mười mấy năm, cuối cùng vẫn chỉ được coi là ba mẹ nuôi.
Đó là sự thật, nhưng họ không có ở đây, Phúc Bảo theo bản năng không muốn họ bị gọi như vậy.
Phúc Bảo bình tĩnh nhìn Ninh Tuệ Nguyệt: “Dì Ninh, dì quá nóng nảy, cháu hy vọng dì cho cháu một chút thời gian, cũng cho dì một chút thời gian, chờ đến tết cháu trở về, sẽ xác nhận chuyện này, cũng thương lượng với ba mẹ cháu, xem ý của bọn họ.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây