Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Nhìn dáng vẻ đắc ý của Vu Kính Diệu, Phúc Bảo lúc đầu cũng run lên vì tức giận, nhưng ngay sau đó cô đã bình tĩnh lại và đầu óc minh mẫn, khi ngẩng đầu nhìn thì thấy một bóng người cách đó không xa.
Người này cố tình la lối rồi dội nước bẩn lên người cô.
Vừa nói xong, liền nghe thấy có người chạy tới và tắt thẳng vào mặt cậu bé.
Vu Kính Diệu ngẩn ra, vừa ngẩng đầu liền nhìn thấy một người thanh niên mặt mày u ám đứng trước mặt mình, đằng đằng sát khí.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây