Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Rất nhiều năm sau, không riêng gì Phúc Bảo mà đến bạn bè cùng phòng của Phúc Bảo lúc hoài niệm về cuộc sống đại học cũng sẽ cảm khái. Bốn năm ở đại học Bắc Kinh đã giúp tôi luyện các cô và ảnh hưởng rất lớn đến cuộc đời các cô sau này.
Ngay giờ khắc này, trên gương mặt trẻ tuổi của các cô tràn ngập nụ cười thanh xuân. Sau khi quay về từ buổi diễn thuyết, bắt đầu bàn bạc xem trưa hôm nay đến căn tin ăn gì. Ngay lúc này có một nam sinh chạy đến trước mặt các cô: “Bạn học Cố Đan Dương, mình…”
Trên mặt cậu hơi đỏ, nhưng vẫn mạnh dạn nói: “Mình tên Vương Phấn Tấn, mình có thể mời cậu đi uống cà phê không?”
Mấy người bạn cùng phòng hai mắt nhìn nhau, hiểu được ý của nam sinh này, nháy mắt ra hiệu với Phúc Bảo: “Phúc Bảo, cậu có đi không?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây