Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Như vậy thì không biết bao nhiêu nam sinh trong sân trường sẽ không nhịn được mà nhìn cô ấy lâu hơn một chút.
Tiêu Định Khôn rũ mắt xuống, lạnh lùng nói: ”Em cũng không phải người khác mà.”
Phúc Bảo nghe anh nói vậy thì lúc đầu giật cả mình, sau khi hiểu được thì trên mặt hơi đỏ lên.
Câu nói này thật sự quá mờ ám rồi, Phúc Bảo dường như không dám nghĩ lại. Anh nói câu này rốt cuộc là có ý gì chứ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây