Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Phúc Bảo gật đầu liên tục: “Đúng vậy, ngay cả bản thân em cũng không ngờ được rằng mình có thể đi nghiêm tốt như vậy.”
Khi hai người đang nói chuyện, đúng lúc nhìn thấy một vài sinh viên đi ngang qua, Phúc Bảo có quen biết mấy sinh viên đó, biết họ đều là người của trung đội bên cạnh mình, cô và đối phương gật đầu ra hiệu, xem như là chào hỏi, sau đó nói với Tiêu Định Khôn: “Anh Định Khôn, em mời anh uống cà phê của trường bọn em nhé?”
Hai người đứng đây nói chuyện cũng không hay lắm, ở đây luôn có kẻ đến người đi.
Tiêu Định Khôn nghi ngờ hỏi: “Trường bọn em còn có cà phê sao?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây