Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Lúc nhỏ nhìn thấy mấy cái vỏ trứng trong đống rác đều không thể nhịn được mong muốn cầm lên liếm một miếng. Bây giờ điều kiện gia đình đã tốt hơn, cũng đã trưởng thành, ăn ít đi một quả trứng gà cũng chẳng sao.
Vì thế, Phúc Bảo lấy trong túi nilon ra một quả trứng, sau đó đứng dậy đi ra ngoài.
Người đàn ông mặc quân phục ngồi cạnh trông thấy cô muốn đi ra liền vội vàng đứng dậy nhường chỗ.
Phúc Bảo rời khỏi chỗ ngồi, đi đến trước mặt bé gái nhỏ, đưa quả trứng cho cô bé: “Cho em này, ăn đi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây