Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
“Cái này, cho cậu đấy.” Nói xong, Lý Kiện Bách móc ra một bọc giấy từ trong túi quần. Bọc giấy phông lên, rõ ràng bên trong có đồ vật.
“Đây là?” Tất nhiên Phúc Bảo sẽ không dễ dàng nhận đồ của người khác.
“Phiếu lương.” Lý Kiện Bách nghiêm mặt nói: “Gần đây mẹ mình không tiện ra ngoài, có điều bà ấy lo lắng cho cậu, nói cậu không dễ dàng, còn nói cậu học giỏi, có tiền đồ. Bà ấy cảm thấy cậu chịu đói đáng thương quá nên đưa phiếu lương cho cậu.”
Hiện tại trong đầu Phúc Bảo hơi rối loạn.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây