Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Cho dù mọi người vẫn gọi cô là Phúc Bảo, vẫn hay trêu đùa cô rằng cô nhóc này thật đáng yêu, nhưng trong lòng bọn họ lại coi cô là vị cứu tinh.
Bản thân Phúc Bảo lại không để ý lắm, nên làm gì thì làm cái đó, trong lòng rất bình thản. Cô biết xách cái bô đi đổ nước bẩn vào mỗi sáng sớm, biết sau khi ăn cơm xong sẽ cọ nổi rửa bát giúp gia đình. Đương nhiên cô cũng biết vác giỏ trúc đi lên núi săn thú cắt cỏ và bắt côn trùng gì đó.
Dần dần mọi người cũng cảm thấy Phúc Bảo giống như bao đứa trẻ khác, cô chính là một cô nhóc bình thường.
Nhưng Trần Thuý Nhi lại cảm thấy không giống như vậy.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây