Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Lưu Quế Chi nghĩ như vậy, lại bỏ lòng đỏ vào trong bát Phúc Bảo: “Hôm nay Phúc Bảo ăn trước, con còn phải đi thi, bỏ xa Sinh Ngân đó.”
Phúc Bảo nghe vậy, không nhịn được bật cười, tâm trạng nặng nề lúc nói chuyện cùng Hoắc Cẩm Vân trước đó cũng bị quét sạch.
Cô vội vàng gật đầu: “Con biết rồi, chắc chắn phải thi cho thật tốt, tranh thủ tối đa!”
Lưu Quế Chi vui mừng nhìn Phúc Bảo, cảm thấy đời này của mình quá có phúc mới có thể có một cô con gái khôn khéo, xinh đẹp mắt lại hiểu chuyện như vậy. Nhất thời nhìn về phía Cố Thắng Thiên, trong lòng Lưu Quế Chi có hơi chê bai: “Còn con đấy, dầu gì cũng nên học tập Phúc Bảo, phải học cho giỏi, biết thông cảm, người lớn lên, phải hiểu chuyện, biết không?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây