Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Sinh Ngân cụp mắt xuống, cố ý hỏi: “Phúc Bảo, lương thực nhà chị cũng không ít nhỉ?”
Phúc Bảo vốn đang đắm chìm đọc sách, nghe vậy thì ngẩng đầu lên, nhìn Sinh Ngân với vẻ mặt mơ màng: “Lương thực? Không nhiều lắm, không phải là sắp có lương thực mới sao, dĩ nhiên không có quá nhiều.”
Nói xong, cô cười: “Sao vậy, nhà em có rất nhiều lương thực?”
Sinh Ngân cẩn thận đánh giá Phúc Bảo, cô ta cảm thấy Phúc Bảo ngu ngơ không giống như là giả vờ, cuối cùng cũng yên tâm.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây