Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Như vậy nhỡ xảy ra chuyện mẹ cô bé ăn hôi, chưa chắc số lương thực này bị người ta nhìn thấy.
Dọn dẹp xong mà vẫn không thấy bên ngoài mấy người Cố Vệ Đông, Lưu Quế Chi trở lại, Phúc Bảo khó tránh khỏi có hơi lo lắng, cô chỉ có thể ló đầu, đứng ở trước cửa, nhìn ra ngoài.
Đây là nửa đêm tháng năm, vầng trăng đã khuất từ lâu, yên tĩnh tối tăm, mọi thứ bên ngoài dường như được bao phủ bởi mảnh vải đen sẫm.
Nhà mới của cô bé ở góc tây nam của thôn, trước mặt không có nhà ai chắn, cho nên nhìn từ cửa nhà cô bé về phía nam là có thể thấy núi rừng phía nam.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây