Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Thế này thì ai cũng hài hước, xung quanh có người xem phấn khích không nhịn được cười, có người nói: “Bà Cố nói gì cũng có lý. Tại sao không đợi đến khi Phúc Bảo lớn lên rồi cô mới đến đòi của hồi môn. Đó có phải là con gái của cô hay sao?”
Cố Vệ Quốc không chịu nổi nữa, sắc mặt gầy gò, nhưng không chịu nổi những trò đùa cợt của người khác nên túm lấy tay áo Thẩm Hồng Anh nói: “Em làm gì vậy? Không biết xấu hổ sao? Phúc Bảo là con gái của nhà chú Tư, thì nó là con gái do hai chú thím ấy nuôi dưỡng, em đã rõ ràng chưa vậy?”
Tuy nhiên, Thẩm Hồng Anh không phục, làm sao cô ta có thể khuất nhục như vậy được.
Cho dù hôm nay có bỏ hết mặt mũi, nhất định phải đòi lại được Phúc Bảo, cho dù Phúc Bảo vẫn gọi Lưu Quế Chi là mẹ thì có sao? Con gái có hai mẹ không phải là chuyện gì to tát, chẳng phải có câu nói người chưa có con trai đã gánh trên vai hai ngôi nhà sao?
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây