Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Tú Ni nghĩ tới Phúc Bảo với Cố Thắng Thiên được ăn trứng gà, trong lòng cảm thấy ấm ức.
Nếu như là trước đây, chắc chắn đứa trẻ nào cũng sẽ có phần mà ăn, thế nhưng hiện tại chia nhà rồi, người khác có để ăn cô bé không có, cô bé rất không vui.
Lưu Quế Chi cũng chẳng quan tâm Tú Ni ở đó vui hay không, thực ra trước đây bà ấy cũng rất thương Tú Ni, thế nhưng bây giờ chia nhà rồi, cô ta cũng không hào phóng đến nỗi chịu lấy ra một quả trứng gà, dù sao thì đều chung sống qua ngày dưới một mái hiên, hôm nay cho ăn một quả trứng gà, ngày mai lại cho ăn một cái bánh cao lương hấp, cứ thế thời gian dài trôi qua, những ngày này cũng không thể quay trở lại được. Có ý nghĩa gì hay không?
Lại nói bản thân Lưu Chiêu Đệ vẫn còn một con gà mái đẻ trứng. Cô cũng không phải là không có, chẳng qua là không nỡ tự lấy trứng gà của mình ra mà thôi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây