Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Đột nhiên Tuệ Như nghe thấy âm thanh giòn tan, cũng hơi ngạc nhiên, đến lúc thấy một cô bé thắt hai bím tóc, đôi mắt trong veo chạy về phía mình. Cô vừa nhìn đã nhận ra đây là Phúc Bảo.
So với lúc nhỏ thì con bé gầy hơn một chút, nhưng da trắng xinh đẹp, vốn là một cô bé mập mạp mà bây giờ càng có dáng vẻ của một cô gái xinh xắn rồi.
Nước mắt Tuệ Như suýt chút nữa thì rơi xuống, đây là cô bé mà cô từng chăm sóc đó.
Tuệ Như ôm lấy Phúc Bảo: “Phúc Bảo, em đã lớn như vậy, lớn như vậy rồi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây