Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Lưu Quế Chi và Cố Vệ Đông nhìn nhau, bọn họ đều cảm thấy hơi băn khoăn. Dù sao thì nhà mình có thịt gà ăn, người ta đã không có thịt ăn còn bị mất gà.
Trong vô thức cũng muốn đưa qua một bát canh thịt nhưng nhớ lại dáng vẻ Lưu Chiêu Đệ chỉ vào Cố Thắng Thiên và Phúc Bảo mắng mỏ, lại nhìn mấy đứa con của mình ăn như chết đói vậy, lập tức cảm thấy không ổn.
Một con gà rừng cũng không nhiều nhặn gì, hai người bọn họ chỉ ăn mỗi người một miếng thịt, còn phần nhiều thì để lại cho con cái ăn, sao còn có thể đưa cho người khác chứ?
Dù nói thế nào thì chia nhà chính là chia nhà. Sau khi chia nhà, mọi người tốt thì mình tặng đồ cho họ nếm thử, nếu họ không tốt thì sao mình phải cho họ chứ? Huống hồ đầu năm nay đừng nói là thịt, dù là canh thịt cũng là thứ quý giá rồi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây