Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Chỉ là khi Phúc Bảo nói đến cuộc sống hạnh phúc, trong lúc hoảng hốt trong lòng cậu dâng lên cảm giác mất mát, giống như đã từng thất trách, không thể làm được những gì mình nên làm.
Cậu nhắm mắt lại, cố gắng rũ bỏ cảm giác đó, thấp giọng mở miệng.
“Nhất định có thể, đến tháng bảy, chúng ta có thể ăn hạnh.”
Mà Phúc Bảo ăn được quả hạnh, nhất định có thể hạnh phúc cả đời, may mắn cả đời.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây