Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Phúc Bảo nhìn bên góc kia của lá dong còn một hạt cơm nếp, đau lòng cho đứa bé kia, tại sao lại không liếm sạch cơ chứ.
Thậm chí trong nháy mắt, cô bé muốn nhặt lên liếm một cái.
Có điều đó cũng chỉ là suy nghĩ mà thôi, Phúc Bảo biết mình không thể làm vậy, nếu không sẽ bị người khác cười nhạo rất mất mặt.
Bây giờ nhìn những nắm cơm nếp đầy đặn, trong suốt ngâm dưới nước, thêm một lúc nữa sẽ có màu xanh của lá dong, trong lòng cảm thấy vô cùng vui sướng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây