Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Cố Vệ Quân là một người đàn ông lỗ mãng, sẽ không nói mấy cái gì mà đạo lý lớn, miệng anh đần, bây giờ tức giận đến tay phát run, anh ấy cũng chỉ lặp đi lặp lại nói câu kia “Cô nói như vậy sao?“.
Thẩm Hồng Anh nhìn tình hình này, cũng ngây người, đang muốn tiến lên giúp khuyên mấy câu, kết quả nhìn thấy người đàn ông nhà mình đang dùng loại ánh mắt khiển trách thất vọng nhìn mình chằm chằm, cô ấy liền sợ hết hồn, vội vàng nói: “Em, em phải về thu quần áo mới vừa giặt xuống...”
Vừa nói, ba bước cũng thành hai bước, nhanh chóng trở về phòng, về phòng ầm một tiếng đóng cửa lại.
Lưu Chiêu Đệ bị đánh, Thẩm Hồng Anh cô cũng không muốn bị đánh đâu!
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây