Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Tiêu Định Khôn nhìn Phúc Bảo cười híp mắt, khi cô bé lắc đầu, hai bím tóc sừng dê theo đó đung đưa, nhìn vừa ngoan vừa mềm vừa ngốc ngốc, không hề giống dáng vẻ người bị ngược đãi.
Chỉ có thể nói đầu óc người nhà họ Cố coi như còn dùng tốt, anh nhíu mày, hỏi: “Heo nhà em bây giờ thế nào?”
Phúc Bảo vừa nghe chuyện heo, cười: “Đã tìm được cách rồi, em đang lên núi tìm thuốc, Lý Đại Gia nói, phải tìm một loại cỏ tên là long cong.”
“Long cong?” Tiêu Định Khôn nghi ngờ: “Đó là cái gì?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây