Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Phúc Bảo nhìn thấy cha mình là Cố Vệ Đông cũng ở trong đó, đang lăn qua lộn lại đánh nhau với một người khỏe mạnh trong đại đội sản xuất bên kia, cô bé càng sốt ruột, nhịn không được hét lên: “Ba, Ba, ba đừng đánh…”
Ai dè vừa mới dứt lời, miệng của cô đã bị bịt lại.
Cô ô ô vài tiếng, nhanh chóng quay đầu lại nhìn thử, chỉ thấy người bịt miệng cô lại là Tiêu Định Khôn.
“Hét gì chứ, cẩn thận chút!” Tiêu Định Khôn cau mày, trầm giọng trách móc cô: “Những người đó mà đánh đến đầu em thì cái mạng nhỏ này của em coi như xong đó.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây