Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Ăn không đồ của người khác khiến cho trong lòng Phúc Bảo rất ngại, nhưng mà món mì chiên đó thật sự rất ngon, cô bé không nhịn được mà nuốt nước miếng. Cầm thìa gỗ múc một miếng nhỏ đưa vào miệng, nhẹ nhàng mím môi, nếm mùi vị của mì chiên với đường và mè.
Tiêu Định Khôn nhìn động tác cô bé có vẻ mất tự nhiên thì mang cả túi qua đưa cho Phúc Bảo.
Phúc Bảo cầm muỗng nhỏ ăn khoảng năm sáu miếng thì bỏ xuống, không ăn nữa: “Em không ăn nữa đâu, ăn đến no căng rồi nè.“
Mới ăn có năm sáu miếng, chắc chắn sẽ không quá no được, nhưng Tiêu Định Khôn cũng không định ép cô bé. Anh lấy lại túi mỳ xào, vặn ấm nước, đưa qua cho Phúc Bảo uống.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây