Thẩm Gia Thụ nói: “Vậy thì càng phải ăn, hai chúng ta đã nói rồi, đây là thức ăn ngon hiếm có của nhà anh. Thịt này là tới Tết mới có thể có, đều cho em, đều cho em cả.”
Lý Mãn Phúc nói: “Thật sự không cần đâu.”
“Không nể mặt có phải không? Nói là anh em, em còn khách khí với anh.” Thẩm Gia Thụ cực kỳ nhiệt tình thuyết phục cậu ta ăn.
Cuối cùng Lý Mãn Phúc cũng ngơ ngác ăn nửa chén.
Nhìn dáng vẻ ăn ngon lành của Thẩm Gia Thụ, cậu ta có cảm giác đồng tình.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây