Dù sao bây giờ có thể quang minh chánh đại bán đồ rồi.
Sở dĩ Thẩm Gia Thụ còn dự định tiếp tục hợp tác với người này, cũng là để đỡ phiền toái.
Coi như là kiếm tiền, anh cũng hy vọng quá trình này thoải mái một chút, đừng mệt mỏi quá.
Đại lý này ngược lại là muốn tiêu thụ, nhưng năng lực của anh ta cũng có hạn, mấy rạp chiếu phim gần đây đã đầy hạt dưa rồi, lấy thêm nữa thì anh ta sẽ bận rộn không ngơi được. Hơn nữa bây giờ chính sách tuy đã thay đổi, nhưng ai biết khi nào lại đổi về như cũ, thì đến lúc đó chính là lấy đá tự đập chân mình.
“Không bán được vậy có thể… trả lại hay không?” Người này nịnh nọt nhìn Thẩm Gia Thụ nói.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây