Tiền lương của tôi trong những năm qua, tổ chức có ghi chép. Lúc ấy chúng ta ly hôn, bên tổ chức cũng có một hồ sơ, số tiền tôi chuyển về cũng thuộc về sinh hoạt phí của con, hiện tại con không tiêu số tiền này, bị cô chiếm đoạt, đây là trái với ước định. Nếu cô không đưa cho tôi, tôi cũng không còn cách nào khác ngoài việc nhờ tổ chức giúp đỡ.”
Sau khi Đường Văn Viễn nói xong, lại nhìn Chu Tư Lan lần nữa: “Còn chuyện Niên Niên về nông thôn này, tôi cũng cần làm rõ với tổ chức. Mặc dù con gái tôi sẵn sàng về nông thôn nhưng có một số người lợi dụng con bé để trốn tránh chính sách về nông thôn, vấn đề này phải được làm cho rõ ràng.”
Sắc mặt Chu Tư Lan lập tức trắng bệch, tràn đầy sợ hãi.
Chu Minh phẫn nộ nói: “Đường Văn Viễn, anh đừng có mà quá đáng. Mấy năm nay anh không về, vừa trở về thì gây rắc rối với chúng tôi ngay lập tức. Rốt cuộc có ý tứ gì?”
Đường Văn Viễn nhìn ông ta: “Những năm này nếu anh đối xử tốt với con gái tôi, tôi sẽ cảm ơn anh. Nhưng anh không làm vậy, không những không có mà ngược lại còn bắt nạt con bé. Tôi là một người cha, sao có thể không đứng ra?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây