Thẩm Gia Thụ cười lạnh: “Một khi đã như vậy, vậy thì để tôi đi gặp ông quản đốc là nhanh nhất. Mọi người đều đừng nghĩ ngợi nữa. Vậy thì năm nay, chỉ sợ rằng nhà máy có thời gian bổ nhiệm tân quản đốc mới rồi.”
Lần này thật sự không chút lưu tình nào cả, cửa văn phòng đã mở ra.
Chu Minh thấy thế, rốt cuộc không chịu được nữa, ông ta vội vàng chạy tới đóng cửa văn phòng lại.
“Trả lại cho nó!” Chu Minh nói với Lưu Như Tuệ nói: “Mau trả lại cho con bé đi!”
Một cái phòng ở, làm sao mà quan trọng hơn vị trí quản đốc nhà máy?
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây