Thì ra trong thị trấn có mấy cái nông trường, chuyên để cải tạo lao động cho một số người.
Một trong những nông trường nằm ngay trên ranh giới của công xã, nhưng nông trường này thường được quản lý bởi thị trấn, vì vậy nên công xã không phải lo lắng về nó. Nhưng từ khi tình hình dần dần thay đổi vào năm ngoái thì trong thị trấn cũng không biết nên sắp xếp cho những người này như thế nào. Và cũng không muốn cầm hòn than nóng này, nhưng cứ để như vậy mãi cũng không được, trong thị trấn cũng không muốn đắc tội quá nhẫn tâm với họ. Kết quả là giao lại cho công xã địa phương quản lý, bảo bọn họ nghĩ cách sắp xếp cho người ở trong nông trường.
Vốn dĩ đây cũng không phải là chuyện lớn gì đối với xã trưởng Hồng, vì dù sao nông trường kia là ở biên giới, vẫn chiếm lãnh thổ của các công xã khác nữa.
Nhưng các xã trưởng của các công xã khác đều là cáo già, trực tiếp vào trong thị trấn nới với lãnh đạo: “Công xã tôi bây giờ vẫn chủ yếu là làm ruộng, tôi sắp xếp thì tới đó cũng là tiếp tục làm ruộng. Còn xã trưởng Hồng thì khác, quản lý công xã đâu ra đấy, rất có bản lĩnh. Vậy nên nông trường giao cho xã trưởng Hồng thì tất nhiên là sẽ khác biệt hẳn rồi.”
Xã trưởng Hồng gánh chịu gánh nặng này trong vinh quang. Lúc đó suýt chút nữa là mắng chửi đám người kia, lại giao chuyện này cho ông ấy. Đây không phải là làm khó người ta sao?
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây