Thẩm Gia Thụ cười nói: “Chắc chắn là vậy rồi, tôi còn đang tính chăm sóc cho bọn họ khi về già. Anh rể còn trẻ như vậy, về sau cha mẹ chắc chắc phải dựa vào tôi dưỡng lão tuổi già. Tôi đã chuẩn bị sẵn sàng rồi.”
Nghe được lời này của Thẩm Gia Thụ, tất cả mọi người đều rất cảm động.
Tuy rằng tất cả đều hiểu rõ, mấy người Chu Minh không cần một thằng nhóc nông thôn dưỡng lão, nhưng người ta có ý nghĩ này, vậy thì rất tốt rồi.
Vì thế chờ Lưu Như Tuệ đưa Chu Tư Lan và Lưu Kiếm Phong ra cửa, lúc trở về, hàng xóm nhao nhao nói với bà Thẩm Gia Thụ rất tốt.
“Nhà các người Niên Niên cũng nề nếp, tìm con rể cũng hiếu thuận như vậy, các người có phúc rồi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây