Bà cảm thấy mình đã nói rất rõ ràng.
Nhưng Thẩm Gia Thụ gãi đầu nói, “Mẹ, con có thể hiểu rằng, cha mẹ làm như vậy là qua cầu rút ván. Lúc Niên Niên về nông thôn, sao hai người nói cô ấy không phải là người của Chu gia, con có nên về nông thôn vì nhà họ Chu không?”
Lưu Như Tuệ sắc mặt tái nhợt.
Thẩm Gia Thụ nói, “Mẹ, mẹ cần hiểu một điều, đó chính là Niên Niên đã hoàn thành trách nhiệm đối với nhà họ Chu, đồng nghĩa với việc mẹ đã thừa nhận thân phận của cô ấy. Vậy thì mẹ hãy làm tròn bổn phận với cô ấy. Đối xử với Niên Niên như những đứa trẻ khác của nhà họ Chu.”
“ Con cũng muốn được đối xử như con rể nhà họ Chu.” Anh nói thêm một câu.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây