Mặc dù đều ở nông thôn, nhưng đặt dưới mí mắt mình có phải là yên tâm hơn không?”
Chú Trần đang đọc báo lúc này mới giật giật, liếc mắt nhìn Thẩm Gia Thụ một cái.
“Cậu nói thật sao? Có thể làm được sao?”
Thẩm Gia Thụ nói: “Trên đời này không có chuyện tuyệt đối, nhưng tôi biết, nếu như không làm, thì ngay cả một chút hy vọng cũng không có. Thay vì quan tâm đến việc mỗi ngày ở nhà, tốt hơn là nên đi ra ngoài tìm cơ hội.”
Nghe anh nói như vậy, chú Trần không đọc nổi báo nữa, trên mặt rốt cục cũng lộ ra chút cảm xúc.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây